Chương 123: Góp vốn cược cổ phiếu, cô làm thế là phạm pháp

Trước quán ăn, A Phi đi đi lại lại, thỉnh thoảng còn nhìn đồng hồ. Nhất Sơn cũng nghển cổ nhìn ra ngoài đầu hẻm, độ cong xoay người có hơi buồn cười nhưng trong đáy mắt lại là thái độ cực kỳ nghiêm túc. Hắn nghi ngờ, có khi anh Hoán bị ám sát rồi cũng nên. Đây cũng là một tên ngộ độc phim chưởng… “Sao vẫn chưa tới… Đã 6 giờ 40 phút rồi…” Ở đằng sau, […]

Chương 122: Hắn hỏi, có việc gì không?

“Nhiên Nhiên?” Ân Hoán thay quần áo xong, đẩy cửa phòng ngủ ra, giây tiếp theo liền không tự chủ được mà khẽ khàng hẳn. Cô gái đang ngủ say, lông mi vừa dài vừa dầy, có lẽ bị tiếng mở cửa làm cho giật mình nên hơi run lên. Ân Hoán biết, cô dậy rồi, chỉ không muốn mở mắt ra mà thôi. Đêm đó, vì trong lòng khó chịu nên hắn mới không khống chế được bản thân […]

Chương 121: Nhanh trí cứu tiểu huệ, gặp lại gà giò

WC? Nam bên trái, nữ bên phải. Một tấm biển đề “đang dọn dẹp” chặn ngang ở giữa. Trong WC nữ có tiếng nước chảy mơ hồ, Đàm Hi nhìn xung quanh, bỗng dưng, ánh mắt khựng lại. Bên cạnh bồn rửa tay có một phích nước nóng màu đỏ đặt trên mặt đất. Ánh mắt trầm xuống, cất bước đi vào trong WC nữ. “Anh… Buông ra…” Tiểu Huệ bị đè ở trên cửa, gã đàn ông đang duỗi […]

Chương 120: Tới bước nào rồi?

Đàm Hi ngủ thẳng giấc tới buổi trưa, cô dụi mắt, bò dậy. Mò lấy chiếc điện thoại trên tủ đầu giường, Đàm Hi định gọi cho Lục Chinh, nhưng nghĩ lại, vẫn thôi không gọi nữa. Cô chắc chắn 99% rằng hai người ngoài kia là người trong quân khu, nhất là cái tên Kẹo Thập Cẩm kia, tuy được khoác lên lớp vỏ giống như các nam chính trong tiểu thuyết ngôn tình, nhưng hơi thở mạnh mẽ […]

Chương 119: Thời của thời gian

Dường như cảm nhận được tầm mắt quan sát đánh giá của cô, anh ta nhìn qua, bởi vì bị thương mất sức nên ánh mắt trở nên sắc bén. Đàm Hi nhìn lại, không tránh né. Hai ánh mắt giao nhau, tia lửa bắn tung tóe. “Người quen?” Cô hỏi Lục Chinh, giọng điệu hơi bướng bỉnh. “Ừ.” Lục Chinh trả lời và không hề có dấu hiệu như sắp giận dữ nào. Anh ta kinh ngạc, ánh mắt […]

Chương 118: Vết thương súng bắn, khách đến

Điện thoại đột nhiên rung lên, có cuộc gọi đến. Một số điện thoại lạ. “Alo?” “Em gái, chào buổi chiều, mời cô đi ăn tối, thế nào?” Giọng điệu cà lơ phất phơ, mang theo cái thói côn đồ ưa đùa giỡn. Đàm Hi cau mày, “Tống Bạch?” “Wow! Không ngờ cô vẫn còn nhớ tới tôi, bất ngờ quá…” “Sao anh biết được số điện thoại của tôi?” “Trên đời này, không có chuyện gì mà anh đây […]

Chương 117: Gặp lại cố hoài sâm

“Xấu hổ à?” Mặt đối mặt, mắt đối mắt. Ép buộc vài lần, cuối cùng anh mới lên tiếng: “…Hi Hi.” Chân mày cô cong lên, ánh mắt sáng rực như sao trên trời. “Vậy em nên gọi anh là gì?” Đảo tròng mắt, giọng nói giòn tan: “Lục Chinh!” Anh lắc đầu. “Cậu?” Sắc mặt đen thui. “A Chinh…” Thì thầm nỉ non, ngọn ngào chảy nước, “Chúng ta đi siêu thị đi!” “Em muốn mua gì?” “Rất nhiều. […]

Chương 116: Liên quan đến chân lý ăn trộm

“Nguyên nhân?” Đàm Hi ngơ ngác. “Nói xem, vì sao anh phải giúp em?” Một sự thâm thúy không thể đoán được vụt qua trong đáy mắt anh. “Bởi vì, cậu là cậu của cháu.” Đàm Hi hùng hồn tuyên bố. Lục Chinh bị cô chọc tức đến bật cười, “Không có mối quan hệ kia với nhà họ Tần thì anh là cậu bên nào của em hả? Lý do này không thành lập.” “Thế bởi vì anh là […]

Chương 115: Muốn hôn thì hôn cho đàng hoàng

Khi Đàm Hi thức dậy thì nắng đã chiếu qua mông. Ánh nắng mặt trời rọi vào từ cửa sổ, sáng rực, chói mắt, cô giơ tay lên che đi. Trần nhà xa lạ, chiếc giường xa lạ, nhưng mùi vị vương vấn quanh mũi lại vô cùng quen thuộc, là mùi nước xả tự nhiên trên người Lục Chinh. Đàm Hi tỉnh táo hẳn, cô đang ở chung cư Bồng Lai, ổ của lão già. Tối hôm qua, họ […]

Chương 114: Anh ấy không yêu tôi

Tiếng giày cao gót chạm vào mặt đường lát đá, từ xa đến gần. Nếu nghe kỹ sẽ phát hiện ra, âm thanh vang lên không theo quy luật, lúc nhẹ lúc mạnh. Sau đó không lâu, một bóng dáng lảo đảo xuất hiện trước đầu hẻm, cất bước đi vào sâu bên trong. Sầm Uất Nhiên biết cô về có hơi muộn, còn uống rượu nữa. Nhưng cô vui! Bạn học cũ gặp lại sau nhiều năm xa cách, […]