Chương 173: Điên cuồng tạt máu chó

Sầm Uất Nhiên?! Không ngờ cô lại nghe thấy tên của Sầm Uất Nhiên?! “… Phi! Con đĩ già đó thật không biết xấu hổ, còn dám trắng trợn, táo bạo đặt cho con đĩ con đó họ Sầm nữa chứ! Còn chẳng phải là đã sớm có âm mưu từ đầu rồi sao? Chỉ sợ cũng đang ngóng trông Chấn Đông tắt thở sẽ tới đòi phân di sản! Cứ nói như chị làm đi, nhưng mà chọn người […]

Chương 172: Ngày mai anh sang đón em

“…” “Nói chuyện!” “Em…” “Đang ở đâu?” “… Phòng của khách.” Đầu bên kia im lặng trong chớp mắt, “Dọn về phòng ngủ chính chưa?” “Đâu có đâu!” Buột miệng thốt ra. Đàm Hi hận không thể tát mình một cái: Sao mày có thể không có tiền đồ như thế được hả? “Rốt cuộc là thế nào?” Âm sắc của người ở đầu bên kia đã hòa hoãn hơn. Đàm Hi liền kể lại những lời mà Tần Thiên […]

Chương 171: Từ hôm nay trở đi hãy dọn về phòng ngủ

Bữa cơm này diễn ra cũng khá bình tĩnh. Lục Thảo nói không khỏe nên ở trong phòng nghỉ ngơi, Tần Tấn Huy đã đi làm từ sáng sớm đến giờ chưa về. Tần Thiên Mỹ gượng gạo ăn mấy miếng rồi đặt đũa xuống, “No rồi.” Đàm Hi vờ như không thấy, vừa ăn vừa bàn luận. “Tay nghề của thím Vương càng ngày càng khéo.” “Mợ Hai thích là tốt rồi ạ!” Sầm Vân Nhi dùng đũa chung […]

Chương 170: Tần biếи ŧɦái không có não

“Tình hình thế nào rồi?” Kết thúc cuộc nói chuyện với Ân Hoán, Đàm Hi liền gọi cho Sầm Uất Nhiên. “Các cổ phiếu đều đi theo đúng dự liệu, chỉ có Trường Hưng…” Muốn nói lại thôi. Đàm Hi ngẫm nghĩ, “Thực ra, Trường Hưng có tăng hay giảm thì cũng không có ảnh hưởng lớn lắm.” “Nghĩa là sao?” “Giảm, chúng ta được tiền, có lời; tăng, chúng ta trả tiền, cũng không thiệt.” “Trả tiền mà còn […]

Chương 169: Phải nhớ em đấy nhé anh yêu

Hắn căm ghét Đàm Hi tự mình đa tình, cũng trách Hề Đình lương thiện, mềm yếu. Tần Thiên Lâm hắn không phải là vật phẩm có thể xô tới đẩy lui, có thể tùy ý chi phối. Sự kiêu ngạo của hắn không cho phép bản thân phải nói lời níu kéo một người phụ nữ đã quyết ý ra đi. Vì thế, hắn về nước. Nhanh chóng xử lý hết công việc tồn đọng, lúc nhàn rỗi lại […]

Chương 168: Anh cởϊ áσ ngủ ra đi đã

Da đầu Đàm Hi tê dại. “Hửm?” Hiển nhiên, Lục Chinh không có ý định buông tha cho cô, âm cuối hơi cao lên, hơi có một chút quỷ quyệt. “Chuyện quá khứ, em đã quên rồi.” “Đã quên rồi sao?” Gật đầu cái rụp. “Vậy em có định trở về Tần gia nữa không?” “Có.” Ánh mắt lạnh lùng, sắc bén như đao: “Có bản lĩnh thì lặp lại lần nữa xem nào?” Đàm Hi hắng giọng, duỗi tay […]

Chương 167: Anh không đồng ý cho em quay về tần gia

Sầm Uất Nhiên thả điện thoại xuống, mặt vẻ lộ trầm tư. Nghe ý của Đàm Hi thì chắc chắn đến cuối cùng, cổ phần của Trường Hưng sẽ xảy ra biến hóa, nhưng… cô ấy có thể nghe tin từ đâu chứ? “Vợ ơi… Vợ à…” Ân Hoán dán sát lại, nỉ non gọi một tiếng. Sầm Uất Nhiên hất bay cái tay của hắn đi, “Lăn qua một bên đi, đừng làm phiền em!” “Vợ à, em đừng […]

Chương 166: Đàm hi, anh sẽ không bỏ rơi em!

Tiếng này, là quát lên với Đàm Hi. Người đàn ông tức giận trợn trừng hai mắt: “Mợ ư?” Âm cuối cao lên còn kèm theo một chút xảo quyệt. “Xem ra cậu rất được hoan nghênh nhỉ?” Thiếu nữ nở nụ cười, cằm nhếch lên, trừng mắt lại. Hừ, trêu hoa ghẹo nguyệt còn dám nổi giận à? “Cô… muốn số điện thoại của tôi?” Trái tim cô y tá đập thình thịch, cho dù cô ta ra vẻ […]

Chương 165: Gắt gỏng quan tâm

Đàm Hi ngẩn ngơ, sau một hồi lâu mới phản ứng lại: “A Chinh, anh về rồi à?” Trong chớp mắt, sức sống hoàn toàn khôi phục, nhảy nhót như một con chim nhỏ. Người đàn ông khẽ ừ, duỗi tay gạt những lọn tóc dính bết mồ hôi của cô ra sau tai, Đàm Hi lùi về sau, dựa lưng vào đầu giường. “Đừng… Mới ra mồi hôi, hôi lắm…” “Lắm chuyện!” Đầu ngón tay của Nhị gia hơi […]

Chương 164: Không ai có thể hiểu được nỗi đau của chó độc thân

“Nếu ngài không quan tâm tới tỉ lệ tử vong trong quá trình chấp hành nhiệm vụ thì đương nhiên có thể.” Ria của ông Cát nhếch lên, cười ha ha hai tiếng: “Coi như tôi chưa nói gì đi.” Khóe miệng Thời Cảnh giật giật. Lục Chinh đứng lên, sửa lại cổ tay áo: “Danh sách lính đủ tư cách tôi đã chuyển tới ban chỉ huy rồi, năm người dự bị tôi giao lại cho căn cứ, bước […]