Chương 657: Ông có thang vượt tường, tôi có kế đàm hi (1)

“Tôi có nói không giúp đâu, cô gào cái gì chứ hả?” Sầm Đóa Nhi nghe thấy thế, vẻ mặt dữ tợn mới dịu lại đôi chút. “Cô hẳn cũng biết, so với góp vốn bên ngoài thì góp vốn từ bên trong mới là lựa chọn tốt nhất.” Phí tổn thấp, nguy cơ ít, tính linh hoạt cao. Sầm Đóa Nhi trợn mắt lên: “Cô tưởng ngay cả chuyện này tôi cũng không biết chắc? Những căn bản đám […]

Chương 656: Ngày nào cũng “ăn thịt”, hoàn thành tranh sơn dầu

“Lưu lượng tiền mặt sai rồi, mang ra sửa lại đi.” Trần Khải lau mồ hôi. “Sao còn chưa đi?” Lục Chinh nhấc mí mắt lên, ánh sáng lạnh khiến người. Thế này là có thể đi rồi sao? “Không có phạt gì ạ?” Trần Khải thử hỏi. Trong quá khứ, tình huống như này mà xảy ra, nhẹ thì ăn chửi, nặng thì trừ tiền thưởng, cũng không phải Lục Chinh cố ý làm khó phòng tài vụ mà […]

Chương 655: Ngoan ngoãn nằm im, không cho phép

PHẢN CÔNG Ngày hôm sau, hai giờ chiều, Sầm Đóa Nhi gọi điện tới cực kỳ đúng giờ. Mười lăm phút trước Đàm Hi mới buông bút vẽ, giờ đang bị đồng chí Điểm Điểm nào đó bắt ăn cơm trưa, “Hình như tay nghề của vú Trương lại tăng lên…” Còn chưa nói xong thì điện thoại đã đổ chuông. Lục Chinh thuận tay đưa điện thoại cho cô, Đàm Hi liếc nhìn số hiển thị, một chuỗi dãy […]

Chương 654: Đàm phán. Cô nhóc không dễ trêu vào

“Đây là lý do mà cô muốn tiến vào hội đồng quản trị à?!” Quả thực Sầm Đóa Nhi cảm thấy rất khó tin. Cô ta thừa kế tất cả cổ phần của ba mình ở Sầm Thị, cho dù chỉ là một phần năm cũng đủ để Đàm Hi tiến vào Hội đồng quản trị, trở thành một hội viên trong đó rồi. “Yên tâm đi, tôi sẽ không khiến cố thiệt thòi, sẽ thu mua theo giá thị […]

Chương 653: Tôi không có hứng thú với sầm thị, tôi chỉ cần tiền

Sẩm Đóa Nhi không ngốc, ngược lại, cô ta có thể ứng phó chu toàn được với người trong hội đồng quản trị hơn nửa năm, rõ ràng là không thể khinh thường năng lực làm ăn của cô ta. Thái độ khác thường của Đàm Hi khiến cô ta thấy thấp thỏm, chạy đi tìm Lục Chinh cũng chỉ là ôm tâm lý muốn chữa ngựa chết thành ngựa sống, thất bại cũng đã là chuyện đã dự toán […]

Chương 652: Đàm hi, chẳng phải tất cả những chuyện này đều nằm trong m mưu của cô sao?

“Khiêm tốn là gì cơ? Có ăn được không? Bao tiền một cận thế” Vẻ mặt Đàm Hi ngây ngô khiến người ta vừa nhìn đã thấy thích. Lục Chinh dở khóc dở cười, “Đừng giả vờ nữa, nói chuyện tử tế xem nào.” “Ôi… Nóng quá. Đại Điểm Điềm, anh ôm chặt quá rồi!” Đàm Hi động chân tay một chút mới phát hiện ra mình là một con nhộng lớn ở trong kén. Tuy rằng đã bật điều […]

Chương 651: Nhóc con, em ăn uống nhiều quá rồi đấy

“Vừa rồi ai bảo em cứ cắn lên vai người đó hả? Còn càng cắn càng hăng nữa chứ?” Đàm Hi hừ lạnh, bắt bẻ lại. “Xem ra là vẫn còn sức lực…” Bên trong vẻ nguy hiểm lại ẩn chứa cả sự cảnh cáo. Đàm Hi lập tức càng kéo chăn chặt hơn, “Tướng ăn của anh… quá khó nhìn rồi đấy!” “Đồ ngon trước mắt, em còn trông mong vào việc anh sẽ bận tâm dáng vẻ sao?” […]

Chương 650: Rơi vào tuyệt vọng. Bề bề lợi hại

Lục Chinh chăm chú lắng nghe. “Tuy rằng phương án góp vốn là do tôi đơn phương để xuất, nhưng hội đồng quản trị có vẻ rất hài lòng. Hơn nữa, việc góp vốn này không ảnh hưởng tới các hạng mục hợp tác, nên làm gì thì cứ làm như thế. Cuối cùng, về có thể lên sàn hay không… tôi không dám đảm bảo, nhưng lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa, Sầm Thị nhất định sẽ không […]

Chương 649: Tôi giúp cô, gặp lục chinh

“Vì thế, ý của cô là?” Sẩm Đóa Nhi dẫn bình tĩnh lại, nghe qua giống như từ chối, nhưng nếu nghe kỹ, lại có một chút thả lỏng ở bên trong. “Tôi có thể giúp cổ tranh thủ được một cơ hội gặp mặt, nhưng có thể thuyết phục được Lục Chinh hay không, thì tôi không dám đảm bảo.” Đàm Hi giải thích. Mắt Sầm Đóa Nhi sáng lên, nhưng lại trở nên do dự, ánh mắt bỗng […]

Chương 648: Cố gắng chống đỡ thôi, phụ nữ khó

Sẩm Đóa Nhi nghe xong, mù mờ không hiểu gì hết. Vì thế, chỉ vì trang điểm lại, nên Đàm Hi mới thay đổi thái độ với cô ta? Khụ… Sớm biết dễ dàng như thế, thì cô ta còn khóc lóc van xin gì chi nữa? Trực tiếp cầm hộp phấn đánh lên không phải là xong hay sao? Đàm Hi nghiêm túc: “Đây là vấn đề về thái độ.” B. Sẩm Đóa Nhi thì lại cảm thấy, người […]