Chương 787: Mục đích của tập huấn, thì ra là vậy

Nhìn thấy vẻ mặt khó chịu có dấu hiệu nổi giận của Lý Thiệu Giang, Đàm Hi cướp lời trước một bước, hỏi… “Ngài tự hẹn tôi ra nói chuyện riêng, Trung tướng Tần và quân y Đặng biết không?” Tuy đối phương hết sức che giấu, nhưng ánh mắt vẫn bất giác lộ ra. Trong lòng Đàm Hi hiểu rõ, nụ cười ung dung. “Xem ra không biết rồi.” “Hoàng Liên nhất thời nông nổi mới có quyết định […]

Chương 786: Nhờ người thì cũng phải có thành ý của

NHỜ NGƯỜI “Kết quả xử lý?” Lý Thiệu Giang hỏi ngược lại, ánh mắt có phần tàn nhẫn, “Cô tưởng sẽ có kết quả thế nào chứ?” “Đương nhiên là kết quả công bằng công chính rồi.” Đàm Hi khẽ cười, “Trong lòng tôi, quân nhân phải dũng cảm gánh chịu, không thiên vị. Ngài thấy sao?” Lý Thiệu Giang không nói gì, nắm tay phút chốc siết chặt. Hay cho cầu cống bằng công chính, không thiên vị! Ông […]

Chương 785: Ngồi thì thôi, lãnh đạo muốn nói gì cứ nói

Mặt Trần Dĩnh Kỳ trắng bệch, miễn cưỡng cười một cái: “Không phải như vậy! Cậu nghe tớ giải thích…” “Khỏi,“ Thẩm Hàn cắt ngang lời cô ta, “Từ nay về sau, đừng lợi dụng Cao Hiểu Hiểu, cũng đừng đem tôi ra làm bia đỡ đạn.” Nói xong, bỏ lại Trần Dĩnh Kỳ, quay lưng rời khỏi. 5 phút nhanh chóng qua đi, huấn luyện viên ra lệnh tập hợp. Chỉnh đội hình xong, Chu Dân nói: “Tiếp theo, […]

Chương 784: Thể chất ngứa đòn, đừng lừa anh hàn

Đàm Hi thấy cô nàng trịnh trọng như vậy thì còn tưởng là cái gì quý trọng lắm. Kết quả “Thuốc lá?!” Hàn Sóc nhướng mày, vỗ ngực, mặt đầy kiêu ngạo: “Hàng cất giấu hiếm hoi nha, chỉ có hai điếu thôi.” Đàm Hi vốn dĩ muốn chửi cô nàng hai câu, cái này còn nghiêm trọng hơn cả đồ trang điểm của con sâu lông xanh nữa, nhưng, nể mặt Hàn Sóc “liều chết” đem màn thầu cho […]

Chương 783: Anh và em gái ngoan, tình cảm thắm thiết

TỪ HAI CÁI BÁNH BAO Trên đường về ký túc xá, Đàm Hi hát bài “Mua bán tình yêu“. An An đã đưa Nhiễm Dao đến phòng y tế để băng bó xong. Hai người đang ngồi trên giường nói chuyện. Hàn Sóc nằm trên giường vắt chéo chân, chỉ mặc áo hai dây, quần đùi ngắn, dáng vẻ hóng gió rất nhàn nhã. Phòng Tiểu Nhã và Chân Quả Quả tắm rửa xong, thấy Đàm Hi trở về với […]

Chương 782: Ai chơi đểu sau lưng giỏi hơn

“Ê”. Thẩm Hàn gọi cô. Ánh mắt Đàm Hi vẫn nhìn thẳng. “E! Này này… sao cô không để ý tới tôi thế hả?” Đáp lại cô ta là một tiếng hừ lạnh. Đàm Hi tăng tốc, Thẩm Hàn bám sát theo sau, “Cô muốn cắt đuôi tôi hả? Đáng tiếc, không có cửa đâu.” “Cô thực ngứa đòn đấy.” Đàm Hi đột nhiên mở miệng. “Cuối cùng cũng nói chuyện, tuy không phải là lời lẽ tốt đẹp gì.” […]

Chương 781: Chỉ là so tài thôi, không cần chịu phạt

Đàm Hi không đáp lại, Thẩm Hàn cũng không lên tiếng. Lời Phó Kiều như tiếng sét đánh bên tai, lực uy hϊếp mạnh mẽ, nhưng người trong cuộc không đáp lại nên tình thế trở nên có chút lúng túng. “Đàm Hi, tôi hỏi em có nghe thấy không?!” Lần này chỉ mặt luôn. “À, thì ra vừa rồi là huấn luyện viên hỏi em sao.” Cô gật đầu nói. “Đương nhiên nghe thấy rồi.” Cô có điếc đầu. […]

Chương 780: Ph n c n thác cốt thủ, đại pháp che mắt

Rắc Tiếng kêu la thảm thiết vang lên. Gần như không ai thấy Đàm Hi đã ra đòn thế nào, chỉ biết sau khi Thẩm Hàn gào lên đau đớn thì không thể tiếp tục đánh được nữa. Giống như bùn nhão dính bết dưới mặt đất, thân thể co lại như con tôm, tay phải ôm lấy cùi chỏ tay trái, đau đến lăn lộn” “Đàm Hi! Tôi phải gϊếŧ cô!” “Đã thành thế này rồi, cô còn muốn […]

Chương 779: Trận này còn đáng xem hơn trận đấu của mấy thằng đàn ông

So về thể lực, Đàm Hi không thể so được với con sâu lông xanh này. So về đánh đấm, tuy cô biết vài đòn đủ để cô đối phó với mấy tên lưu manh, nhưng nếu gặp người luyện võ thực thụ, vậy cũng chẳng có chỗ mà khóc ý chứ. Sớm biết sẽ gặp loại người kỳ quái thế này thì trước khi đến đây đã nhờ Lục Chinh chỉ giáo vài đòn rồi. Nếu so sánh hai […]

Chương 778: Đàm hi vs thẩm hàn

Thẩm Hàn đỡ Cao Hiểu Hiểu, vẫn luôn rì rầm nói chuyện với cô ta, một lúc sau, Cao Hiểu Hiểu mới có dấu hiệu hoàn hồn. “Ơ… A Hàn?” “Thấy thế nào rồi?” “Đau quá…” “Không sao đâu, để tớ bảo Trần Dĩnh Kỳ đưa cậu đến phòng y tế.” “Nhưng thầy bảo không được rời khỏi sân…“. Thẩm Hàn vỗ nhẹ sau lưng cô ta: “Yên tâm, giao cho tớ xử lý.” “Ù.” Từ cuộc nói chuyện của […]