Chương 837: Nhiệm vụ đặc biệt, thật giả lẫn lộn

Kiếp trước sau khi tiếp xúc với máy tính, cô phát hiện mình có tài năng thiên bẩm trong lĩnh vực này, cũng thấy rất hứng thú, cho nên tiêu tốn một ít tâm tư vào đó. Những lĩnh vực liên quan cô đều từng tìm hiểu qua, trong đó bao gồm cả “thông tin tin tức với kỹ thuật”. Thứ đồ chơi ở trước mắt họ lúc này đây tuy bề ngoài đã được cải tạo qua, nhưng vẫn […]

Chương 836: Lạc đường, chiêu sau

“Sao lại thế được chứ?” Nhiễm Dao lẩm bẩm, cũng đang đần mặt ra. Từ Dương đi đến bên cạnh cô: “Bản đồ đầu rồi? Mau lấy ra xem rốt cuộc là sai ở đâu? “Đúng! Bản đồ..” Nhiễm Dao luống cuống bắt đầu lật tìm bản đồ. Nhưng càng nôn nóng càng không tìm được, “Đâu rồi… sao lại không có chứ..” Giọng nói như sắp khóc, tay cũng run lẩy bẩy không ngừng. Bỗng nhiên một luồng ấm […]

Chương 835: Hành qu n gian khổ

Đi bộ khoảng bảy trăm mét, tiểu đội của Đàm Hi dừng lại trước một gò đất cao. – Hứa Trạch quan sát địa thế, nhìn bốn phía xung quanh. Sau khi xác định chắc chắn không có tai họa ngầm ẩn giấu nào liền tuyên bố: “Nghỉ ngơi tại chỗ, ba phút sau bắt đầu leo lên” Vừa dứt lời, Hàn Sóc đã tháo bộ trang bị trên vai xuống, ném đi không chút dịu dàng. Sau đó cô […]

Chương 834: Thì ra họ vốn là một đôi

“Đánh rắm! Cô ấy còn chưa bước vào ngưỡng bộ đội đặc công, nhưng cậu lại bắt cô ấy phải chịu huấn luyện diễn tập lính đặc công cấp một! Lão Lục, con mẹ nó cậu là đồ độc ác, lòng dạ thối tha!” “Mặc kệ cậu nói thế nào thì nói.” Anh không giải thích nhiều, chỉ lạnh lùng di chuyển ánh mắt. “Lục Chinh!” “Đủ rồi! Tôi mới là tổng phụ trách đợt huấn luyện này, chú ý […]

Chương 833: Phó kiểu thua rồi, khởi động phương án dự phòng diễn tập cấp một

Mọi người nhanh chóng nhất trí lựa chọn tuyến đường thứ hai. “Nhiễm Dao xem kỹ bản đồ, lật đi lật lại ba lần. Sau khi đã chắc chắn không có gì sai sót nữa, họ mới chính thức xuất phát. “Chậc, bộ trang bị này nặng quá… Cái lưng chữ nhất của anh mà bị ép cong mất phải nam thao?!” “Nói chuyện không cần mất sức à?” “Cưng à, chắc chắn là cậu đang châm chọc tớ!” “Biết […]

Chương 832: Ba con đường

Tiểu đội gồm mười người rời khỏi khu vực bờ sông, lùi đến một bãi cỏ trống. Hàn Sóc ném trang bị xuống đất: “Mệt chết anh rồi!” Đàm Hi lấy ba lô từ trên vai Nhiễm Dao xuống, đặt sang một bên, “Ngồi xuống nghỉ ngơi, bảo tồn thể lực” Tạ Từ lấy bản đồ trải ra. Mấy người ngồi quay lại thành vòng tròn. Hứa Trạch giơ tay ra vạch một vùng nhỏ trên bản đồ, “Vị trí […]

Chương 831: Thay đổi tuyến đường

“Khoảng cách giữa bờ đối diện và chân núi.” Quá hẹp, không thể đồng thời chứa được quá hai mươi người. Hứa Trạch khẽ ừ một tiếng, ánh mắt nặng nề, “Chỉ cần có một đội hành động trước thì những tổ còn lại chắc chắn sẽ không ngồi yên được nữa. Khi đó cạnh tranh nhau qua sông, rất có khả năng sẽ dẫn đến chen nhau đông đúc mà gây ra thương vong. Nếu như có một số […]

Chương 830: Chạy việt dã vác nặng, vượt qua khó khăn

“Vậy em hỏi thấy nhé” Hai mắt Đàm Hi cong cong thành hình bán nguyệt, cổ chớp mắt, “Bộ trang bị này nặng bao nhiêu?” Trong lòng Lục Chinh đang khóc thầm. Cô nhóc con này đang cố ý câu dẫn anh đây mà! Thực sự là không dừng lại được một khắc nào hết. Nhưng ngoài mặt anh vẫn tỏ vẻ như không hề có chuyện gì xảy ra, “Trung bình 25kilogam” “Nặng vậy à? Thầy thấy em có […]

Chương 829: Người đóng vai thiện, kẻ đóng vai ác

“Đột nhiên tớ có dự cảm rất không lành, phải làm sao đây?” “Người tới không có ý tốt.” “Là phúc không phải họa, là họa thì không tránh được.” “Mạng nhỏ xong rồi!” “…” Mọi người dường như đã đoán được điều gì, có người đấm ngực giậm chân, có người bóp cổ tay than thở. Phó Kiêu đứng trên đài cao. Chu Dân đã lùi về sau hai bước để nhường chỗ cho anh ta. “Chào mừng mọi […]

Chương 828: Lôi kéo tức giận. Nhốt vào phòng tối

“Lão Lý, có đôi khi không cần quá tích cực đâu.” Giọng điệu Phó Kiều rất bình thản. “Có câu “Mất cái này được cái khác, mất công này sẽ được công kia. Những ngày tháng tiếp theo còn rất dài, cậu muốn lăn lộn thế nào mà chẳng được.” Anh ta nói ý ám chỉ. Lý Khuế bừng tỉnh, cười đầy vẻ gian xảo. Hai người nhìn nhau, trong lòng đều tự hiểu rõ nhưng không ai nói ra. […]