Chương 103: Đồng ý với cô ba chuyện

Trương Lộ trước kia là người thế nào? Cho dù đã bao nhiêu năm trôi qua, nhưng Sầm Uất Nhiên vẫn còn nhớ rất rõ, ngay cả tiếng cười của cô ta cũng bén rễ vào tim cô, dưới tác động của năm tháng, nó biến thành một chiếc gai không thể rút ra được. Chỉ cần động vào là đau. “Muộn lắm rồi, không nghỉ ngơi sao?” Cô rót cho mình một ly nước, uống một nửa, đưa đến […]

Chương 102: Mây xanh bao phủ – Hắn phải nuôi vợ

Chuyện này kết thúc tại đây. Thím Lâm được sắp xếp sang quản lý mảng vệ sinh, thím Vương tiếp tục ở lại nhà bếp. Còn về Đàm Hi, có thể gọi là nổi tiếng sau một đêm. Ghê gớm, đanh đá, hay lý luận, cứng đầu, tóm lại không còn ai dám coi thường cô, cũng không có ai dám khinh bỉ cô nữa. Dĩ nhiên, trong này có một phần nguyên nhân lớn là vì sự thay đổi […]

Chương 101: Tần thiên lâm lại giúp cô ư?

Câu nói của Tần Thiên Lâm như một tát một cái thật kêu vào mặt anh, dù say hay không say, Lục Chinh cũng đã tỉnh táo hoàn toàn. “Cậu, nếu không có chuyện gì khác nữa thì cháu cúp máy trước đây.” “Ừ.” Cuộc gọi kết thúc. Bốp… điện thoại vỡ thành nhiều mảnh. Anh đạp đổ bàn trà, những món ăn thừa vung vãi đầy sàn, lúc nãy cô ngồi đây, ăn từng miếng từng miếng, âm thanh […]

Chương 375: Nhật ký xuất môn của hai mỹ nữ

Hai cái đai, giữa là chất liệu bằng vải, chẳng trách bà cụ nói là khẩu trang. So với logic và kiến thức thông thường hoàn toàn không có vấn đề gì, nhưng trên thực tế… “Bà nội, cái này gọi là… khụ khụ… quần T-Back.” “Ồ, thì ra là quần, nhưng… sao trông nó lại không có ống quần nhỉ.” Đàm Hi bưng mặt, xấu hổ quá đi! “Hi Hi?” Bà cụ thấp giọng gọi, “Có vấn đề gì […]

Chương 374: Chẳng phải anh thích cái xấu xa của em hay sao?

Ông cụ trải qua một đêm Giao thừa lạnh lẽo nhất trong cuộc đời. Ngày hôm sau, sáng mùng một Tết. Bác Từ vốn định lên lầu gọi ông cụ dậy, nhưng ông đã ngồi sẵn ở phòng khách rồi, tay đang bưng tách trà uống. Vẻ mặt vẫn lạnh lùng nghiêm túc như cũ, nhưng ánh sáng trong đôi mắt đã nhạt đi vài phần. Nghĩ lại thì, đêm qua có lẽ ông cụ cũng không được ngủ ngon. […]

Chương 373: Bài giảng về tình yêu của cô giáo đàm

Đàm Hi tránh né nụ hôn của anh, cằm hơi nhếch lên: “Tránh ra, em phải làm việc.” “Trêu chọc người ta xong rồi muốn chạy à?” “Chạy á? Chẳng phải em vẫn đứng nguyên ở đây hay sao?” Lục Chinh giơ tay ra nhéo lấy eo cô, nhỏ nhắn tinh tế, một vòng tay ôm vừa vặn. “Muốn ngủ với em.” Anh nói, lại như tiếng thở dài khẽ. “Em đang nghĩ, nếu bà nội nghe thấy thì sẽ […]

Chương 372: Còn liếm nữa, dù không có lửa cũng bị em khơi lên đấy

Đàm Hi đang múc canh, thì bỗng nhiên phía sau có người ôm lấy, hai cánh tay dài đan nhau trước bụng cô, cứng rắn như chiếc kìm sắt. Nhiệt độ quen thuộc dán chặt lên lưng cô, hơi thở phả vào bên tai cô. cô nghiêng đầu, đầu mũi chạm vào bờ môi mỏng của người đàn ông, bốn mắt nhìn nhau, cùng hàm chứa nụ cười. “Kết thúc nhanh thế à?” “Bà muốn ra ngoài hít thở không […]

Chương 371: Ông bà cụ cãi nhau

“Này ông già, ăn cơm thôi, còn ngồi đấy làm gì hả?” Bà cụ lên giọng gọi. “Đến đây.” Nhà họ Lục vốn ít người. Cả căn nhà rộng lớn ngoài người làm ra chỉ còn hai ông bà già và Lục Chinh. Đáng ra là tam đại đồng đường, nhưng vì Lục Viễn, cha Lục Chinh qua đời sớm cho nên bị mất một đời. “A Chinh, cháu uống bát canh này cho ấm bụng đã.” Bà cụ múc […]

Chương 370: Tái chế “áo mưa”, đêm giao thừa

Đêm nay đối với Lục Chinh không khác gì một đêm giày vò hành hạ, chiếc “áo mưa” đã xé ra nhưng lại không được dùng đến dù chỉ là một chút. Nhưng Đàm Hi lại ngủ ngon suốt đêm, khi mở mắt ra đã là sáng ngày hôm sau. Mở rèm cửa sổ, mặt trời đã lộ ra phía trời Tây, ánh sáng màu vàng xuyên qua lớp mây, chiếu sáng khắp mặt đất. Tuyết bắt đầu tan ra, […]

Chương 369: Không phải là đồ Ngốc, mà là chàng ngốc

“Được rồi!” Lục Chinh kéo bàn tay đang khua loạn trong không trung của cô lại, nắm chặt lấy. “Sao anh lại nắm tay em?” Đàm Hi chớp mắt, vẻ mặt vô tội. “Say rồi à?” “Nói bậy!” Vỗ đốp một cái lên ngực người đàn ông. Khóe miệng Lục Chinh co giật, dứt khoát vác người lên vai, chân trước vừa bước chân vào thang máy, chân sau đã có người theo vào. Hai người cùng ngước lên nhìn, […]